Các anh chị TNXP kính mến.
Bắt đầu từ bây giờ Ban liên lạc TNXP 75 KonTum sẽ để biểu tượng Nhà Thờ gỗ KonTum ở trang đầu tiên, mọi thay đổi mới về nội dung bài viết cũng như hình ảnh chúng tôi đưa lên đều nằm ở phần giữa của blogger. Các anh chị đã xem nhiều lần rồi, xin vui lòng xem lại để được xem tiếp các nội dung mới được đưa lên. Thành thật xin lỗi cùng các anh chị vì chưa có điều kiện để sắp xếp lại nội dung và hình ảnh trong blogger được khoa học và theo trình tự thời gian.
Chú ý !!!
Ban liên lạc TNXP 75 KonTum đã thực hiện thêm trang WEBLOGS mới, Kính mời các anh chị vào địa chỉ tnxp.vnweblogs.com hoặc bấm vào đây để xem và góp ý cho chúng tôi thực hiện được tốt hơn, coi các mục tiêu đề trong categories đã đủ chưa, nếu cần thì thêm mục gì xin cho ý kiến. Cảm ơn nhiều !
BAN LIÊN LẠC TNXP THÁNG 10/1975 KONTUM.Chú ý !!!
Ban liên lạc TNXP 75 KonTum đã thực hiện thêm trang WEBLOGS mới, Kính mời các anh chị vào địa chỉ tnxp.vnweblogs.com hoặc bấm vào đây để xem và góp ý cho chúng tôi thực hiện được tốt hơn, coi các mục tiêu đề trong categories đã đủ chưa, nếu cần thì thêm mục gì xin cho ý kiến. Cảm ơn nhiều !
Ngày mười tháng mười bảy lăm
Là ngày khắc ghi trong tim ngàn người.
Thái Phiên đưa tiễn gái trai
Tuổi vừa mười sáu đôi mươi xuân hồng
Vui cười nhộn nhịp hồn nhiên
Giương cờ Tây tiến mọi miền cao nguyên
Cha khuyên mẹ dặn dịu hiền
Bao nhiêu khoảng khắc chung riêng tơ vò.
Hoà trong hào khí reo hò
Xe lăn ca hát mặc đèo ngả nghiêng
Xe dừng vách núi triền triền
Là nơi khai phá tài nguyên làm giàu.
Vào đời thử sức vàng thau
Lời chào thân thiết cùng nhau kết đoàn
Màn đêm buông xuống rừng hoang
Nhà tranh vách nứa giường sàn đơn sơ.
Đêm khuya se lạnh bất ngờ
Giấc vừa mới thiếp lại mơ nhớ nhà
Bình minh cả lán đồng ca
Như quân giải phóng năm xưa quân hành.
Trai son gái liễu Đà Thành
Ngàn người chung sức trưởng thành như sơn.
Tháng năm gian khổ tâm đồng
Sống trong khắc nghiệt tình thương mặn nồng.
Làm nên công tích ánh dương
Đôi tay thêm dẻo chí hồng thêm son.
Đi đầu lập lại giao thông
Bom mìn tháo gỡ cầu đường thông thương.
Mở đường khai phá rừng hoang
Đồng cao đồng thấp thuỷ nông lúa vàng.
Đường về căn cứ buôn làng
Đền ơn đáp nghĩa nồng nàn thuỷ chung.
Đường ra mặt trận biên cương
Đánh tan bành trướng xâm lăng nước nhà.
Đường xuyên sào huyệt Ful-Rô
Lòng dân điểm tựa lập cô quân thù.
Đường tình đường nghĩa dài lâu
Thanh trừ Pôn-Pốt, phá tù cứu dân.
Mở đường giúp bạn giàu sang
Việt - Lào tình nghĩa tương thân góp phần.
Rừng đầy sinh lực nghĩa nhân,
Như lòng của mẹ ân cần với con.
Rừng già đại lượng can cường
Bóng cha ấm mát con đường dấn thân.
Thì thầm rừng hát ngân vang,
Hoà trong tiếng hát nỗi lòng chúng ta.
Xa nhà nhớ mẹ thương cha
Bao lời căn dặn đậm đà ái ân.
Ngày ngày lao động càng hăng
Niềm tin thắp sáng vững vàng mà đi.
Bàn tay chai cứng vẫn cười
Cơm thô cá mặn có xơi hết phần.
Rau rừng mát ruột mát gan
Rau xanh ốc đá mâm sang cỗ bày
Sốt rừng ác tính sắc thay
Lời ca tiếng hát bỗng bay mây vàng.
Ful-Rô, sốt rét dã man
Cướp bao sinh mạng lìa trần tuổi xuân.
Quy tiên nằm lại núi ngàn
Suối reo gió đáp lá vàng rơi bay.
Mủi lòng đồng đội mắt cay
Ngày xuân ngày lễ định kỳ viếng thăm.
Nỗi đau chứa đọng trong tim,
Mỗi lần nhớ đến trang nghiêm tưởng hoài.
Một thời khó khổổ nam trời
Toàn dân tin Đảng sáng ngời nước non.
Dẫu rằng xuân sắc phai tàn
Con đường đổi mới hồi xuân hùng hào.
Thêm màu đa dạng như sao
Chấn hưng kinh tế phong trào thành công.
Đa phần bám xứ nhà rông
Đồng lương vừa đủ vợ chồng cháu con.
Một số chí lớn xây non
Đồn điền trang trại tên ông tên bà.
Có người nhìn rộng thấy xa
Thương doanh giữa chốn phồn hoa làm giàu.
Số người tình nặng nghĩa sâu,
Về quê về quán dãi dầu nghiệp cha.
Thêm người năng khiếu tài ba,
Bàn tay bút pháp tranh hoa hợp thời.
Nhiều người tu nghiệp trường đời,
Tay vàng chuẩn xác rạng ngời xảo tinh.
Làm ra sản phẩm hợp tình
Giá thành hợp lý lưu hành mọi phương.
Hải Vân gợi nhớ gợi thương
Thanh niên xung phong cầu đường gặp nhau.
Bắt tay hóm hỉnh hồi lâu,
Vui mừng thoả thích va đầu quàng ôm.
Lời chào đủ kiểu từ tâm
Kẻ reo người nhảy cái thơm làm quà.
Có người giọng nói lu loa,
Quên tên nhớ mặt dần dà nhận ra.
Cùng nhau chào hỏi hát ca
Như ngày thủa trước rời xa sông Hàn.
Hôm nay họp mặt hân hoan,
Vòng tay thân ái vẫn tràn thuỷ chung.
Ngày 10 tháng 10 năm 2003
Tập thể chấp bút
Chào thân ái
Hoàng Đình Bộ 1930
Tình đầu
Chim bay chẳng ngại đường xa
Băng rừng, vượt suối đặng mà tìm nhau
Trời cao, đất rộng, rừng sâu
Hoa kia cũng biết tình đầu chúng ta.
Aug.16.200
Maria Thu Ngo.
Chiếc lá vàng
Thu sang đếm lá vàng rơi
Nhiều chiếc lá rụng chơi vơi giữa đời.
Chiếc thì lăn lóc góc trời.
Chiếc theo gợn sóng một đời lắt lây.
Chiều buồn theo gió heo mây
Chiếc vàng rơi xuống đôi tay khô gầy.
Chiếc nào đẫm dưới bùn lầy
Chiếc nằm phủ kín những ngày tóc xanh.
Chiếc đi thương tiếc mong manh
Chiếc về héo úa long lanh giọt sầu.
Chiếc dìu theo ánh đèn màu
Chiếc nào cũng có nỗi sầu bâng khuông.
Chiếc nào cũng có nỗi sầu bâng khuông.
Đời người lắm nỗi gian truân.
Đồng tiền lắm lúc chuyển luân phận người.
Maria Thu Ngo
Tặng các bạn TNXP 10.1975.
Mốc đời không quên
Hoàng Công LộcGởi đồng đội TNXP10.10.1975.
Như mốc đời của một thời mơ ước
Mười tháng mười lắng đọng mãi trong tôi.
Em có biết giữa trăm miền đất nước
Có một miền nhung nhớ chẳng nguôi ngoai ?
Em đến vùng cao - hai mùa mưa nắng
Bước xung phong phá đá chốn bạt ngàn.
Giọt mồ hôi mặn môi cười tươi tắn
Nhỏ xuống đời - đường hẹp bỗng thênh thang.
Thuở bảy lăm rộn ràng ta bước tiếp
Nhờ hương yêu xoa dịu nỗi nhọc nhằn
Chuyền hơi thuốc, nhai mì lùi tro bếp.
Ngồi sát nhau đêm lộng gió bản làng
Bao trái tim của lần đầu hé mở
Đến tìm nhau - tự trói buộc đời nhau
Còn nhớ chăng giữa trăng sương mờ tỏ
Tóc em xanh tôi cài vội hoa nhầu ?
Góp sức trẻ xây cầu đường mới
Mắt rưng buồn dăm phút, phố xưa ơi !
Nghe quạnh hưu giữa bộn bề cuộc sống
Biết bao lần đếm kỷ niệm đầy vơi.
Nghe đau đáu cơn sốt rừng nghiệt ngã
Bạn nằm lại ven đồi say giấc ngủ
Nấm mộ đắp đơn sơ, chiều hoa tím
Thương cháy lòng đồng đội thủa ban sơ.
Ba mươi năm loanh quanh cùng số phận
Cơn lốc dời xua tạt tháng năm trôi
Tôi còn lại giữa Tây nguyên bụi bắm
Những người xưa về lại phố xa rồi
Dẫu cách trở sao quên ngày tụ hội
Mười tháng mười - dấu mốc khó phai phôi
Đà Nẵng, Quy Nhơn hay Pleiku, ĐăkLăk ...
Thuở tóc xanh - kỷ niệm sống muôn đời.
Xin thời gian đừng vô tình quên lãng
Cho hồn người hồi tưởng tuổi thanh xuân
Mong mãi sau nghĩa tình càng sâu nặng
Tóc điểm sương bên con cháu quây quần.
" Trong gặp gỡ đã hé mầm ly biệt "
Nén nhang thơm khóc bạn dưới mồ sâu
Thì thôi nhé, những nụ tình thân thiết
Nhớ mốc đời mà tìm mãi về nhau !
ĐăkTô - KonTum tháng 10/2005.
Hội ngộ
Ngày hội ngộ tôi dường như trẻ lại
Tuổi hoa niên hồi ức mãi trong tôi.
Bao thương nhớ nay lòng tôi cởi mở
Gặp bạn hiền gặp lại tình thân.
Ôi kỷ niệm thân thương ngày xưa ấy
Đã cùng tôi theo năm tháng dần trôi
Gặp nơi đây ta nâng chén rượu hồng
Cùng uống cạn chia tình sâu nghĩa nặng.
Những mái tóc hoa râm, má hóp
Hình hài kia ẩn hiện nét chân chim
Vẫn lưu luyến rừng Tây nguyên đất đỏ
Của một thời sức trẻ hiên ngang
Cuộc hội ngộ hôm nay sao vui thế
Khiến lòng tôi rộn rã lâng lâng
Thời gian ơi ! Ta mong sao dài mãi
Cho chúng mình sống mãi tuổi thanh xuân.
July 16.05
Maria Thu Ngo
Thân tặng các bạn TNXP yêu dấu.
Chiều ĐăkTô
Bất ngờ gặp lại nhau đây
Thoáng nghe giọng nói nhớ ngay tên người
Bao năm gặp lại nói cười
Huyên thuyên nhắc lại chuyện người chuyện xưa ...
ĐăkTô ngày ấy năm xưa
Xa nhà chợt nhớ cơn mưa buổi chiều
Đường vào thung lũng tình yêu
Dừng chân hôn vội giữa chiều rừng le
Nhớ đừng khoe với bạn bè
Đồi le hai mộ cặp kè bước mau
Mai anh vào chốn rừng sâu
Còn em ở lại nỗi sầu đa mang
Mỗi chiều em bước lang thang
Đi quanh làm trại ngỡ đang hẹn hò
Bạn bè dăm đứa lơ thơ
Lược cùn, gương vỡ bơ vơ nhớ người
Anh đi rừng vắng tiếng cười
Má hồng tím lạnh bờ môi nhạt nhoà
ĐăkTô ngày ấy cũng qua
Bây giờ gặp lại tóc đà hoa râm
Nhắc chi chuyện cũ mưa dầm
Thuyền nay đậu bến trăm năm mất rồi
Bạn bè phiêu bạt một thời
Hẹn ngày song thập xin mời cụm ly.
Lê Trung.
Trở lại Tây nguyên
Trở lại Tây nguyên chiều nắng hạ,Với nắng vàng phủ kín hàng cây.
Con đường cũ hoa giăng ngập lối
Đón em về hoa nở rộ râm tan.
Chiều ĐăkTô sương mù bao phủ
Suối mơ xưa giờ đã đổi thay.
Tôi lang thang đi tìm kỷ niệm,
Có còn không một thuở năm xưa.
MăngBút, MăngĐen mưa dầm đất đỏ,
Hồng gót chân em, gót chân em.
Gót son mười bảy ta còn nhớ,
Đã thắm tình sâu nghĩa nặng sẻ chia.
Đời thoáng qua nay đã ba mươi năm,
Một phút thôi, ta quay về kỷ niệm.
Cùng bên nhau ta nâng chén rượu nồng,
Sưởi ấm lại đất KonTum ngày ấy.
Aug. 17.2005.
Maria Thu Ngo.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét